A
water bearer in India had two large pots, each hung on one end
of a pole which he carried across his neck. One of the pots had a
hole in it, while the other pot was perfect and always delivered a
full portion of water. At the end of the long walk from the stream
to the house, the leaking pot arrived only half full.
For
a full two years this went on daily, with the bearer delivering
only one and a half pots full of water to his house. Of course,
the perfect pot was proud of its accomplishments. But the poor
leaking pot was ashamed of its imperfection, and miserable that
it was able to accomplish only half of what it had been made to
do.
After
two years of what it perceived to be a bitter failure, it
spoke to the water bearer one day by the stream. "I am ashamed of
myself, and I want you to throw me away and replace me. I have been
able to deliver only half my load because this hole in my side causes
water to leak out all the way back to your house. Because of my
flaw, you have to do all of this work, and you don't get full value
from your efforts."
The bearer said to the pot, "Did you notice that there were flowers
only on your side of the path, but not on the other pot's side?
That is because I have always known about your flaw, and I planted
flower seeds on your side of the path, and every day while we
walk back, you have watered them. For two years I have been able to
pick some of these beautiful flowers to decorate our table, and many
passersby have enjoyed them, too. Without you being just the way
you are, there would not be any of these beautiful flowers."
We all have our own unique flaws, but it is these flaws that make
our lives together so very interesting and rewarding. We simply
ought to take each person for who and what they are, and look
for the good in them. And we can take pride and pleasure in doing
what we can without self-recrimination, because even leaking pots
may serve a useful purpose such as nourishing beauty.
******
Vocabulary :
leak : permit the escape, entry,
or passage of something through a breach / rò
rỉ
bearer : someone whose job is to carry something / người mang, người khiêng
hang (hung) : to put
something somewhere so that the top part is held in position but the bottom
part is loose and can move easily / treo
pole : a long thin stick, often
used for holding or supporting something / gánh,
cây đòn dài
perfect : as good, correct, or
accurate as it is possible to be / hoàn hảo
portion : a part of anything / phần, một phần
accomplish : to succeed in
doing something / hoàn thành, làm xong
accomplishment : sự hoàn thành
ashamed : feeling guilty or
embarrassed because you have done something wrong / xấu hổ
imperfection : a fault, or a
bad quality / sai sót, thiếu sót
miserable : extremely unhappy or
uncomfortable / buồn rầu, đau khổ
load : the amount of weight or
pressure that something has to bear / sức
mang, sức tải
flaw : a mistake or fault in
something that makes it useless or less effective / nhược điểm, khiếm khuyết
decorate : to make something look
more attractive by putting nice things on it or in it / trang trí, trang hoàng
passers-by : someone who
is walking past a place / khách bộ hành,
người đi ngang qua
unique : not the same as anything
or anyone else / duy nhất
rewarding : giving you satisfaction,
pleasure, or profit / đáng, đáng làm
recrimination : a statement
accusing or criticizing someone / tự
trách, tự chê trách
nourish : provide with substances
necessary for growth, health, and good condition / nuôi dưỡng
******
Questions for discussion :
1) How does the water bearer carry the pots?
2) Why was the perfect pot proud and the
leaking pot ashamed of itself?
3) Why did the bearer use the leaking pot? How
did the bearer encourage the leaking pot?
4) Do you recognize your flaws? How do you deal
with them?
5) What lessons have you learned?
******
CHIẾC CHẬU RỈ NƯỚC
Một người gánh
nước ở Ấn Độ gánh hai chiếc chậu nước lớn, mỗi chậu treo vào mỗi đầu gánh. Một chậu
bị thủng một lỗ còn chậu kia thì hoàn hảo và luôn đổ ra đầy nước. Cuối chuyến đi dài từ con suối về nhà, chiếc
chậu thủng chỉ còn lưng phân nửa nước.
Mỗi ngày như thế
tròn hai năm, người gánh nước chỉ đổ ra một chậu rưỡi nước cho nhà ông. Dĩ
nhiên, chiếc chậu nguyên vẹn lấy làm tự hào vì thành tích của nó. Nhưng chiếc
chậu thủng tội nghiệp thì lại xấu hổ vì sự yếu kém của mình, và nó đau khổ vì
nó chỉ hoàn thành phân nửa những gì nó vốn được tạo ra để làm.
Sau hai năm theo
như nó cảm nhận là thất bại cay đắng, một hôm nó thưa chuyện với người gánh nước
bên bờ suối. “Tôi rất lấy làm xấu hổ, và tôi muốn ông vứt bỏ tôi, thay thế tôi.
Tôi chỉ có thể đổ ra một nửa sức mang của tôi vì cái lỗ thủng bên hông này làm
cho nước rỉ ra suốt trên đường về nhà ông. Vì sự khiếm khuyết của tôi, ông đã phải
làm việc mà không thu lại trọn giá trị của công việc ông đã nỗ lực.”
Người gánh nước
nói với chiếc chậu, “Chậu có để ý những bông hoa ở một bên lề của con đường mà
lề bên kia không có? Đó là vì tôi luôn biết sự khiếm khuyết của chậu, tôi đã
gieo những hạt giống hoa ở một bên lề, và mỗi ngày khi chúng ta về nhà, chậu đã
tưới cho những cánh hoa đó. Trong hai năm tôi đã có thể cắt những bông hoa xinh
đẹp này để trang trí bàn trong nhà, nhiều khách bộ hành đi trên đường cũng được
thưởng thức hoa. Không có chậu với lỗ thủng như vậy, sẽ không có các bông hoa
xinh đẹp này.”
Tất cả chúng ta
đều có khiếm khuyết riêng nhưng các khiếm khuyết này làm cho đời sống cộng đồng
của chúng ta thú vị và đáng sống. Chúng ta nên đơn giản chấp nhận mỗi người như
họ vốn có và tìm những điểm tốt của họ. Và chúng ta nên vui lòng và tự hào làm
điều mình có thể mà không tự chê trách mình, bởi vì ngay cả chiếc chậu thủng
cũng có thể làm được việc hữu ích là nuôi dưỡng cái đẹp.
0 comments:
Post a Comment