Jul 19, 2013

A BOWL OF NOODLES FROM A STRANGER

bowl of noodles
That night, Sue quarreled with her mother, then stormed out of the house. While enroute, she remembered that she did not have any money in her pocket, she did not even have enough coins to make a phone call home.
At the same time, she went through a noodle shop, picking up sweet fragrance, she suddenly felt very hungry. She wished for a bowl of noodles, but she had no money!
The seller saw her standing wheat faltered before the counter and asked:
- Hey little girl, you want to eat a bowl?
- But … but I do not carry money … she shyly replied.
- Okay, I’ll treat you – the seller said – come in, I will cook you a bowl.
A few minutes later the owner brought her a steaming bowl of noodles. Ate some pieces, Sue cried.
- What is it? – He asked.
- Nothing. I am just touched by your kindness! – Sue said as she wiped her tears.
- Even a stranger on the street gives me a bowl of noodles, and my mother, after a quarrel, chased me out of the house. She is cruel!
The seller sighed:
- Girl, why did you think so? Think again. I only gave you a bowl of noodles and you felt that way. Your mother had raised you since you were little, why were you not grateful and disobeyed your mom?
Sue was really surprised after hearing that.
“Why did I not think of that? A bowl of noodles from a stranger made me feel indebted, and my mother has raised me since I was little and I have never felt so, even a little.”
On the way home, Sue thought in her head what she would say to her mother when she arrives home:
“Mom, I’m sorry. I know it is my fault, please forgive me …”
Once up the steps, Sue saw her mother worried and tired of looking for her everywhere. Upon seeing Sue, her mother gently said: “Sue, come inside honey. You are probably very hungry? I cooked rice and prepared the meal already, come eat while it is still hot …”
Cannot control any longer, Sue cried in her mom’s hands.
******
Vocabulary :
 quarreledsự cãi nhau; sự tranh chấp
stormed out: leave a place angrily /  xông ra
enroute: on or along the way when you are going to a place / trên đường
fragrancemùi thơm phưng phức, hương thơm ngát
wheat faltered: to begin to fail or weaken /  dao động, nản chí, chùn bước, nao núng
bowlcái bát
steamingbốc hơi, lên hơi
strangerngười lạ, người không quen biết
chased theo đuổi, đuổi theo, săn đuổi
sighed:  thở dài sườn sượt
gratefulbiết ơn
indebtedmang ơn, đội ơn, hàm ơn
faultkhiếm khuyết hoặc thiếu sót; lỗi lầm; khuyết điểm
forgivetha thứ
******
Questions for discussion :
1. What happed between Sue and her mother? What did Sue do?
2. What did the seller do to her that made her cry?
3. Why did she come back home? What is she thinking on her way home?
4. What did her mom do when she saw Sue went back home?
5. What moral lesson have you learned?
******
 happy-mothers-day-flowers
BÁT MÌ TỪ NGƯỜI LẠ
Một đêm nọ, Sue tranh cãi với mẹ cô rồi đùng đùng ra khỏi nhà. Trên đường đi, cô mới nhớ ra rằng cô không mang theo đồng nào trong túi, thậm chí cô cũng không có đủ tiền xu để gọi điện về nhà.
Ngay lúc đó, cô đi ngang qua một tiệm mì, mùi thơm bốc lên chợt làm cô cảm thấy rất đói. Cô ước có một bát mì, nhưng cô không có tiền!
Người bán hàng thấy cô đứng tần ngần trước quầy hàng bèn hỏi:
-  Này cô bé, cô có muốn ăn một bát không?
-  Nhưng… nhưng cháu không mang theo tiền… – cô thẹn thùng trả lời.
-  Được rồi, tôi sẽ đãi cô – người bán hàng nói – vào đây đi, tôi nấu cho cô một bát.
Mấy phút sau người chủ quán bưng tới cho cô một tô mì bốc khói. Ngồi ăn được mấy miếng, Sue bật khóc.
-  Có chuyện gì vậy? – ông chủ quán hỏi.
-  Không có gì. Cháu chỉ xúc động vì bác tử tế quá! – Sue nói vừa lấy tay chùi nước mắt.
-  Ngay cả một người không quen ngoài đường còn cho cháu một bát mì, còn mẹ cháu, sau khi cãi nhau, đã đuổi cháu ra khỏi nhà. Bà thật là độc ác!
Ông chủ quán thở dài:
-  Này cô bé, sao cháu lại nghĩ như vậy? Hãy nghĩ lại đi. Bác mới chỉ cho cháu một bát mì mà cháu đã cảm thấy như vậy. Mẹ cháu đã nuôi cháu từ khi cháu còn bé xíu, tại sao cháu lại không biết ơn và không vâng lời mẹ cháu?
Sue thật ngỡ ngàng khi nghe điều đó.
“Sao mình lại không nghĩ ra nhỉ? Một bát mì của người lạ còn khiến mình cảm thấy mang ơn, còn mẹ mình đã nuôi mình từ tấm bé mà mình chưa bao giờ cảm thấy như vậy dù chỉ một chút.”
Trên đường về, Sue nghĩ trong đầu điều cô sẽ nói khi gặp mẹ:
-  Mẹ ơi, con xin lỗi. Con biết đó là lỗi của con, hãy tha thứ cho con…
Khi đến bậc thềm cửa, Sue thấy mẹ cô đang lo lắng và mệt mỏi vì đi tìm cô khắp nơi. Thấy Sue, mẹ cô dịu dàng nói: “Sue, vào nhà đi con. Chắc con đói lắm rồi phải không? Mẹ đã nấu cơm và dọn bữa rồi,  vào ăn đi cho nóng…”
Không thể kiềm chế lâu hơn, Sue òa khóc trong tay mẹ.

0 comments:

Post a Comment